Gửi Người…!!
Một mình ta - một ánh trăng
Một làn gió nhẹ bâng khuâng đất trời
Một mình nói - một mình cười
Một mình vương vấn một người xa xăm
Một mình ôm mối tình căm
Một mình trông ngóng xa xăm khôn cùng
Một mình nỗi nhớ mênh mông
Một mình lặng lẽ chờ trông một mình
Một mình im tiếng lặng thinh
Một mình ngơ ngẩn mối tình hắt hiu
Một mình ngồi đó buồn thiu
Một mình nghe gió thổi nhiều nhớ thương
Một mình lạnh lẽo đêm sương
Một mình lẻ bóng đêm trường tái tê
Một mình ôm bóng trăng thề
Một mình tôi khóc não nề tình ơi...
Một làn gió nhẹ bâng khuâng đất trời
Một mình nói - một mình cười
Một mình vương vấn một người xa xăm
Một mình ôm mối tình căm
Một mình trông ngóng xa xăm khôn cùng
Một mình nỗi nhớ mênh mông
Một mình lặng lẽ chờ trông một mình
Một mình im tiếng lặng thinh
Một mình ngơ ngẩn mối tình hắt hiu
Một mình ngồi đó buồn thiu
Một mình nghe gió thổi nhiều nhớ thương
Một mình lạnh lẽo đêm sương
Một mình lẻ bóng đêm trường tái tê
Một mình ôm bóng trăng thề
Một mình tôi khóc não nề tình ơi...
Xoè bàn tay ta đếm
mãi 10 ngón vẫn không đủ để đong đếm những năm tháng qua ta cuộn tròn trong cái
vỏ ốc và đã bỏ quên đi chính mình.Ngày ấy Ta đã yêu và đã được yêu thương, tình
yêu ấy cho dù dẫu có thế nào thì cũng là một phần đời mà ta đã đi qua. Những điều
đẹp đẽ và yêu thương ấy sẽ luôn nhắc nhở ta hãy sống tốt như ta đã từng sống và
còn nhiều hơn thế nữa .Ta trân trọng những ngày đã qua và vẫn thích nghĩ rằng
mình đã có một kho tàng thật quí báu, giữ cho mình những yêu thương nhất. Đằng
sau những giọt nước mắt, những ngày buồn bã và những đêm thao thức ,giờ ta đã
hiểu rằng người ta không thể lớn lên bằng nỗi buồn và sự ủ rũ . 02 năm ,liệu 02
năm có đủ dài để ta không còn nhớ về những gì của quá khứ?Để ta không còn trốn
chạy tình yêu thương như một con chim trúng thương nên sợ cành cong? Để rồi hôm
nay ,sau một thời gian dài ta tưởng chừng như trái tim ta đã ngủ yên….vậy mà…chẳng
biết ta yêu người hay ta yêu….Ta cảm nhận được sự rung động trong trái tim ta
…một cảm xúc của một thời tươi trẻ…Hỡi ơi!trái tim ta lạc lối mất rồi,ta yêu
người quá rồi! có ngày nào mà ta không nghĩ đến người ?ta nhớ người trong mỗi
giây ,mỗi phút ,trong mỗi việc ta làm và trong mỗi giấc mơ của ta ,ta đã mơ về
cả những ngày xa xôi rằng chúng ta sẽ thuộc về nhau trong cuộc đời còn lại
này….Cứ thế ta chạy dài trong giấc mơ và Ta lầm tưởng người cũng yêu ta ,nhưng
tiếc rằng tình yêu mà ta gửi đi chỉ là…do chính ta ngộ nhận mà thôi
Người ơi! Người có
yêu ta chăng hỡi người ??lúc này ta chợt nhớ đến bài thơ.....
Người có một tâm hồn lay động
Không đứng yên để thấu hiểu tim em
Người lạnh lùng và như sóng biển khơi
Chưa bao giờ là của em tất cả???
Người có một tâm hồn lay động
Không đứng yên để thấu hiểu tim em
Người lạnh lùng và như sóng biển khơi
Chưa bao giờ là của em tất cả???
Suy nghĩ mien
man…Ta đã hiểu rằng ta đang ngộ nhận và tự an ủi mình rằng chỉ là tình yêu chưa
cập đúng bến của nó mà thôi, nhưng dù sao cũng thấy lòng trùng xuống, nhưng
không sao, cảm giác này sẽ chóng qua thôi người àh , trong tình yêu, sự lạc
quan là điều dễ làm nhất để thấy mình luôn hạnh phúc. Người ta có thể không có
nhau trong đời nhưng hơi ấm tình yêu thương,sẽ còn theo ta mãi mãi vì tình yêu
không đơn thuần là thuộc về nhau mà là cái cảm giác ấm áp của mỗi người khi
nghĩ về nhau.