Người ta chỉ nên mua những
thứ mình cần chứ không nên mua những thứ mình thích bởi nếu thích rồi cũng có
lúc sẽ chán, chỉ có "cần" mình mới phải sử dụng. Vì vâỵ nêu như có ai
bảo răng họ quá dư thưà hạnh phúc ,xin hãy bán Tôi mua .Đúng vậy, khi người ta
sống mà không cảm nhận được mình hạnh phúc thì cuộc sống thật vô vị .Tôi từng cảm
ơn điều kỳ diệu đã cho tôi được tồn tại trên cuộc đời này nhưng ngày nào cũng
chứng kiến con người bon chen, dối lừa, thậm chí dùng cả thủ đoạn để tồn tại,
tôi đâm đa nghi mọi thứ. Tôi tự hỏi liệu thế giới này đã hạnh phúc? Tôi chưa
bao giờ đủ tự tin để nói: "Tôi hạnh phúc" vì với tôi, hạnh phúc là thứ
gì đó thật mơ hồ, khó nắm bắt. Tôi chỉ biết nó vẫn còn tồn tại khi nghe người
khác nói rằng họ Hạnh Phúc.
Anh àh ! Tình yêu em dành cho anh cũng vậy
...Có thước nào đo được hanh phúc ,đo được nỗi nhớ trong lòng em, tình yêu em
dành cho anh từ buổi đầu mình cùng nhau bày tỏ..., hôm nay, ngày mai, tương lai vẫn thế
không hề nhạt phai.
Mỗi ngày khi chiều về , em chỉ muốn cầm ngay điện thoại gọi cho anh , muốn biết anh bình an và không mệt mỏi vì công việc, vì niềm vui của
anh là hạnh phúc của đời em. vậy anh nói em nghe nào ,đây có phải là thương nhớ
về người mình yêu?
Còn không mỗi khi nhớ anh, em cầm điện thoại
lên muốn được nghe giọng nói ngọt ngào của ai đó, muốn viết những gì cho anh đọc,
nhưng viết rồi lại xóa, xóa rồi lại viết, em muốn để dành đó ,sau này khi mình
ngồi bên nhau em sẽ bài tỏ hết cho anh nghe những nỗi niềm ,có lẽ sẽ thấy ấm áp và hạnh phúc thật nhiều ,Anh nhỉ ?
Đêm ngồi đây càng nhớ anh thêm, nhưng em ngoan
lắm không có khóc đâu nha, dù là nhớ nhiều lắm nhưng em sẽ kìm nén ôm nỗi nhớ
vào lòng , em không gọi anh vì nửa đêm em sợ sẽ làm anh không yên giấc,
ngủ ngoan anh nhé! Và em ,em sẽ đứng bên đời kéo màn đêm đắp cho anh có giấc ngủ
nồng say, em sẽ mượn gió mây ru anh từng giờ, mai khi anh tỉnh giấc em sẽ nhờ nắng
hồng gởi đến anh nụ hôn thật ngọt ngào thay lời chào buổi sáng...
Vậy sẽ không là giấc mơ khi một ngày ta sẽ cùng
tay trong tay sánh bước bên đời. Trước đây em từng nghĩ phải gặp bao nhiêu người
đàn ông để biết được đâu là người đàn ông thật sự sinh ra chỉ là của riêng
mình, và mình sinh ra cũng chỉ để cho họ thôi. Nghĩ rồi sợ…sợ cái sự ..nếu tình
yêu thương ta dành cho nhau …phải chia sẻ …mọi thứ …vì vậy mà lo lắng khiến em
sợ cả yêu Anh àh .Nhưng rồi em yêu anh và em biết em không thể trả lời câu hỏi
này được và có lẽ chẳng ai trên thế gian này, kể cả những chuyên gia tâm lý
trên thế giới có thể trả lời được.
Chỉ biết là bỗng một ngày ta gặp được một người
và ta biết rằng ta không thể thiếu họ trong đời thêm một phút giây nào nữa và để
rồi em gặp anh …ta gặp nhau …
Và rồi em tin là mình đã gặp được đúng người
đàn ông của cuộc đời mình. Còn anh thì sao anh yêu? Em đã đủ ngọt ngào ,đủ
duyên dáng để anh phải dừng lại và nghĩ đến chuyện sẽ rước em về sống chung một
mái nhà vào một ngày gần nhất chưa? Hay là anh vân đang hay đã có người con gái
khác thay em rồi? Hay anh vẫn mải mê công việc chưa nghĩ nhiều đến hôn nhân? Em
đang có nhiều suy nghĩ về anh, về tương lai của hai đứa mình như vậy đấy.
Anh có biết không, em đã luôn mong có anh trong
đời ngay cả lúc em chưa gặp được anh, và bây giờ gặp được anh rồi em vẫn mong
như thế. Em tin lắm vào sự lựa chọn lần này của em.Em tin rằng giấc mơ có anh
trong đời sẽ là có thật. Hãy đến bên em khi anh đã có suy nghĩ như em lúc này
là mình phải có nhau trong đời. Đừng để em chờ đợi thêm một phút giây nào nữa
nhé anh. Bởi vì em đã đợi anh bao nhiêu năm qua rồi. thời gian trôi
qua nhanh lắm. Hãy đến bên em vào một ngày gần nhất nhé anh .Để ta được nói với
nhau rằng cuộc đời này ta sẽ mãi có nhau !